Và cuối nắng...
Và cuối nắng nỗi buồn chờ tan hết
Giọt mưa ơi đừng rớt xuống vô t́nh
Ta nhặt nhạnh muôn mảnh vỡ đời ḿnh
Không ghép nổi niềm vui dù hời hợt
Anh dẫu đến, cũng là qua bất chợt
Chuyến xe này, bên ghế trống... mưa thôi
Ly rượu nhạt, lần nhấp lại rưng môi
Giấu hạt lệ vào trong tay ướt át...
Ta im lặng nh́n ḷng ta khoác lác
PL 24.8.11