Hôm nay là một ngày chủ nhật thật bận rộn đối với nó! Sáng ra th́ đi học điều lệ đoàn, chiều đi họp phụ huynh cho thằng nhóc em họ...
Đi họp phụ huynh được phân công làm "thư kư" cái mà nó vẫn hay làm trong ban chấp hành đoàn và đến giờ vẫn vậy, vẫn là một cô thư kư nhơng nhẽo bên cạnh thầy Thành. Đi họp mới biết rằng thầy cô cũ về hưu hết rồi

giờ toàn là giáo viên mới không mới đau buồn. Thêm sự đau buồn nữa! Đó là hồi đó nó lúc nào cũng bị nói là "bù kiệm" v́ học dở quá (dở là chỉ được tiên tiến đôi lúc được giỏi vớt). Thế bây giờ cái hàng "bù kiệm" phải đứng lên oai nghiêm v́ tụi nhóc bây giờ c̣n "bù kiệm" hơn nó hồi nhỏ nữa. Một lớp 43 học sinh có tới 22 học sinh yếu (đây là học sinh lớp 4). Thi tiếng việt th́ đa số gần hơn nữa lớp là trung b́nh yếu, có em c̣n được 0,25. C̣n thằng em họ nó được oai hơn xíu rằng điểm Toán được 4,5, Tiếng việt được 2,5. Thật là mệt mỏi! Vụ này mới nhớ cái thằng lớn mới đau ḷng hơn, hồi lúc đi họp phụ huynh cuối năm lớp 6. Cô giáo nói rằng nó phải thi lại 2 môn. Môn thi lại tưởng là khó lắm, té ra là môn: Địa lư và Anh văn. Nhớ hồi đó học lớp 6 dù ǵ cũng được Tiến Tiến, c̣n được giấy khen Phong trào đội tốt. Thế hệ sau này thật là mệt mỏi, tụi nó sành game vô đối, lớp 3-4 thôi biết chơi rồi. Nhớ hồi đó cở tuổi đó chỉ biết chơi bắn đạn, chơi c̣ chẹp, nhảy dây, tạt lon...chứ có biết điện tử hay internet là ǵ mô. Thật là rơ khổ!
Lại có chuyện phải đau đầu thêm đó là ngày mai nó gặp tổng quảng mama của nó! Mai là ngày sinh hoạt chủ nhiệm đầu tuần, nó phải lô hàng đống báo cáo, xin hàng đống thứ, ư kiến tùm lum việc. Thật là mệt mỏi quá đi. Nhưng nghĩ lại dù ǵ nó ôm nhiều chuyện để làm th́ đầu óc nó cũng ít căng thẳng hơn trước, nó thoải mái hơn trước chứ không bị ám ảnh về quá khứ nữa.
Mai phải học cái môn mà gọi là KHÔ - KHÓ! Nản! Nó dành cả 2 đêm để chép bài môn đó, không phải v́ nó không chịu chép bài mà v́ cuốn tập đó bôn ba nơi bệnh viện nhiều đến nỗi tơi tả (đi học 1 tập chép 3 môn

). Cặm cụi chép lại mà phát hoảng! Chưa chi đầu năm học nó phải lết lên Khoa xin thi và kiểm tra để bổ túc điểm vào những cột thiếu. Từ lúc chuyển về cái trường mới này, nó chưa bao gờ dự một ḱ thi nào cho ra hồn hết, kỳ thi nào cũng vắng mặt và phải lên khoa ngồi thi riêng lẻ một ḿnh hết. Điểm th́ dĩ nhiên vẫn cao nhưng cái số không được thi tập thể th́ thật là buồn! Từ lúc chuyển trường đến giờ học được 9 môn, 7 môn phải lên khoa ngồi thi riêng, 1 môn thi cùng các bạn, 1 môn sẽ thi vào tuần sau...

Nó thi vậy phải báo tổng quảng mama biết không th́ lại bị bẻ tiếp...Nản vô đối...Chép bài học bài mà chẳng vô chữ nào...Tuần sau phải cặm cụi học tiếp để thi nữa. Thật là buồn chán quá đi mất thôi...Dù ǵ mai học cái môn mà nó đă chuẩn bị tâm lư từ hồi trước khi nghỉ hè nên nó cũng chẳng là lo ǵ...Cái môn Hóa Tĩnh...Đầu năm là gặp môn nó chẳng được ưa...Khổ vậy đó! Tuần sau thôi! Thêm một tuần sau rảnh rỗi nữa thôi là nó phải lết đi học buổi tối nữa rồi...Không biết lớp buổi tối ra sao nhỉ?
Àh! Nhém tí nữa là quên bén một tin mừng rằng nó sắp được hỗ trợ học bổng cho năm học mới này rồi. Nhưng chỉ là một lời hẹn ước, bảo nó rằng: "Để xem đă"...Qua bên thương binh xin tiền trợ cấp đối tượng th́ cũng hẹn lần hẹn lượt, phía ngân hàng th́ chưa đến hạn giải ngân. Năm nay nghe đâu tiền học bổng sẽ được 2 triệu, tiền trợ cấp được 600k, tiền bên ngân hàng ngót 5 triệu...Hazz...Mong đợi ngậm ngùi!
