Én lượn ngang trời réo gọi nhau
Mông lung vệt nắng điểm thêm sầu
Im ĺm xoă tóc trêu thềm vắng
Ủy mị tuôn gịng đẫm mắt sâu
Triệu nhớ dường như không đượm ư
Ngàn thương có lẻ chẳng hoen màu
X́ xào bướm vẫn say hương lạ
Xếp cánh tơ ḷng đợi chuyến sau
|