Cay Đắng T́nh Người
Bước cô đơn trên đường ṃn xưa cũ
Mưa lạnh lùng ngập phủ bước chân tôi
Giờ quanh đây sao hoang vắng ngậm ngùi
Bao kỷ niệm buồn vui , giờ đâu mất ?
Anh ra đi theo đam mê chất ngất
Rặng tre già hiu hắt vẫn c̣n lay
Ôm mối hận em cố sống qua ngày
Đành lặng lẽ vẫy tay chào quá khứ
OHTN
|