Hoa dại ...
Em sẽ kể anh nghe về một loài hoa
Không kiêu sa...
Cũng không là hoa đẹp...
Loài hoa dại....
Chẳng ưa nơi đất hẹp
Lang thang hoài bờ bụi với đồng xa....
Hoa chỉ là kẻ khách chợt ghé qua....
Dẫu lưu luyến nhưng chỉ là khách trọ..
Chỉ dám đứng bên ven đường...lặng lẽ....
Ngó......
Vào trong...
Chốn phong trần...
Gió bụi mịt mờ không...
Chẳng ai hay hoa nép ḿnh ngoài cửa...
Cũng chẳng mong ḿnh được nâng niu...
Ǵn giữ...
Yêu thương....
Loài hoa buồn ....
Chẳng rực rỡ sắc hương....
Vốn hoang dại.....
Nên dường như vẫn sống...
Vẫn ngạo nghễ....mặc cho đời thật rộng...
Chẳng chỗ trú chân....
Chỉ trở lại ḿnh khi những lúc mưa giăng...
Để cát bụi trôi dần theo ḍng nước...
Chỉ là ḿnh khi màn đêm buông xuống...
Bên sương...
Giấc mộng lành...
Sao măi cứ vấn vương...
Dẫu hoa biết...
Sương cũng dần tan biến...
Dẫu là vậy vẫn mong chờ sương đến...
Trong đêm...
Vẫn mong chờ phép lạ giữa màn đêm...
Sương trở lại...
Khi hoa đang say ngủ...
Hoa sẽ trở về......
Là loài hoa thanh tú...
Bên anh...
02.09.11
Lần sửa cuối bởi hoatigon208410; 02-09-11 lúc 04:21 PM
|