Hoang mang và thẳm sâu
Em - Người đàn bà chạy về phía Biển
Nơi t́nh yêu lênh đênh giông băo
Nơi giấc mơ chạm quên nhớ một thời
Biển và Em
Nỗi buồn và chơi vơi
Nghiêng chênh chếch một vầng trăng mỏng
Tháng Tám
Cơn mưa triền miên lóng ngóng
Dội vào ḷng bờ cát
Em chạy về phía Biển, phía Em
Ngàn sợi tóc nối dài nhung nhớ
Người ào ạt tựa ngàn cơn sóng vỗ
Rồi xa...
Thênh thang em...
Thênh thang tháng Tám
Em - Người đàn bà chạy về phía Biển
Biển vỗ măi... Biển có đau ḷng Biển?!
Em dỗ em... bạc thếch một phương về!
Biển cuộn ḍng...
Trắng xóa một cơn mê
Ngờ nghệch, Em
Cố sải chân... bương chạy về phía Biển...
|