
25-09-11, 02:52 PM
|
 |
CM Tứ Thập Nhất An
|
|
Tham gia ngày: Oct 2010
Đến từ: Nơi sự sống nảy sinh từ cái chết....
Bài gửi: 3.436
Thanks: 36.522
Thanked 8.963 Times in 3.491 Posts
|
|
Rinh 2 bài ni về ngắm .........   
BIỂN VÀ ANH
Đứng trước biển, ta ngàn lần nhỏ bé
Nhận ra ḿnh là một kẻ cô đơn
Biển cồn cào... Anh cũng khát khao hơn
Từng đợt sóng trải hồn trên băi cát...
Ôi t́nh yêu đến với ta ào ạt
Rồi bất ngờ phai nhạt tựa mây trôi,
Biển và anh cùng rũ rượi, tả tơi
Sao nỗi nhớ chẳng rời trong tâm trí,
Biết t́m đâu... t́m đâu người tri kỷ
Đêm vắng đành mộng mị dưới trăng sao !
Biển vẫn thế, con tim măi dạt dào
Nguyện suốt đời nhủ thầm trao tất cả,
Ḷng ấp ủ bao ước mơ rất lạ
Nhưng vô t́nh em vội vă ra đi
Nên có lẽ em chưa kịp hiểu ǵ
Anh với biển nhiều khi buồn lắm đấy,
Cứ ngóng trông mỗi b́nh minh thức dậy
Mong em trở về... nơi ấy... Biển và anh !...
NC
T́nh biển
Người ta nói thuyền và biển yêu nhau
Bờ dỗi hờn, biển tham lam quá thể
Trách được chi, sóng đa t́nh đến thế
Hôn bờ rồi, c̣n ve vuốt thuyền kia
Và bờ vẫn nghe biển mỗi tối khuya
Thường tâm t́nh cùng trời đêm quyến rũ
Sóng ŕ rào bao lời yêu ấp ủ
Yêu bầu trời, nên biển biếc màu xanh
Bờ vẫn biết t́nh biển vốn mong manh
Con sóng xô vỡ tan tành thương nhớ
Bờ ghen thầm biển đôi lần trăn trở
Yêu bờ rồi, sao biển vẫn chơi vơi?
Trời và biển tuy xa cách đôi nơi
Lại hẹn ḥ cuối chân trời xa tít
Quyện vào nhau những say mê quấn quưt
Biển với trời, xanh biếc một màu yêu
Hoàng hôn xuống khi tàn nắng mỗi chiều
Trời đem gửi trái tim hồng rực lửa
Biển giữ giùm như muôn đời thề hứa
Biển trả trời vào mỗi buổi b́nh minh
Biển vốn dĩ là một gă đa t́nh
Yêu bầu trời, yêu thuyền, yêu cát trắng...
Cho dẫu thế, trong thoáng giây xa vắng....
Biển mơ màng, nhớ.....một ánh sao xa......
BMX
|