Huyền thù đời, thù ḿnh. V́ mù mờ về t́nh đời, Huyền đành đèo bồng . Càng ngày, Huyền càng nh́n đời và phàn nàn: Ḿnh v́ nhiều người mà người nào v́ ḿnh? Thằng chồng th́ cù nhầy, là đồ hầm bà lằng.
Buồn nhiều, Huyền đành đường ḿnh ḿnh dù, đường chồng th́ chồng luồn. Ngày hầu ṭa, nh́n ḍng người ngoài đường, Huyền thà rằng tàn đời, nào màng cùng thằng khùng khùng mà tàn đời. Ṭa trù trừ, dùng nhiều từ mà nài. Huyền nào thèm vào. Ṭa làm ǵ th́ làm. V́ quyền làm người, ṭa đành chiều Huyền.
Từ này, Huyền rời gồng xiềng. Buồn mà làm ǵ? Thằng nào chiều ḿnh th́ chiều. Thằng nào xù ḿnh là đồ bèo nhèo, là đồ cù lần, là đồ lừa t́nh…. Dằn ḿnh đừng buồn, Huyền càng buồn. Trời chiều vàng vàng, mùa này, ngày này, người làm ǵ mà ḷng ḿnh bồi hồi…? Ngày ngày vào pḥng, Huyền nh́n màn, nh́n giường…rồi ngồi thần. Ḿnh v́ ḿnh…? Ḿnh v́ người…? Đời ḷng ṿng toàn là buồn…Rồi Huyền thề rằng từ này đừng chờ người… đừng thèm vào…Đồ t́nh hờ…!
|