tuyết tan
Và nỗi buồn len lén tự khi nao
Anh không nói, em lặng thầm cảm nhận
Lại nhủ ḷng, âu cũng là số phận
Đến rồi đi, cũng là lẽ tự nhiên
Cuộc đời em bao cay đắng muộn phiền
Anh chợt đến, mang thần tiên ảo ảnh
Hạnh phúc chắt chiu , giọt lung linh sóng sánh
Thắp lửa ḷng soi yêu dấu mong manh
Chắc bây giờ tuyết phủ trắng phương anh
Phía trời em trong lành thu vẫn nắng
Chỉ trong em, một trái tim lẳng lặng
Tuyết tan rồi, thành nước mắt mùa động
Mai xa rồi , anh có nhớ ǵ không?
Hay phút chốc người sẽ quên vội vă
Em lại chờ mùa đông sang...lạnh giá...
Và từ giờ...hóa đá một t́nh yêu....
Lần sửa cuối bởi tuyet tan; 07-10-11 lúc 12:51 PM
|