Nỗi nhớ hiền
Nỗi nhớ em hiền lắm
Đứng nh́n theo anh thôi
Rồi ươm vào hạt nắng
Rồi giăng theo mây trời
Đừng hỏi ǵ em nhé
Ừ, em chẳng nói đâu
Nhớ... một ḿnh em biết
Đợi... chỉ riêng em sầu
Có khi anh cũng hiểu
T́nh em trong vô ngôn
Nhưng thôi anh đừng hỏi
Đừng khơi ngọn sóng cồn...
Nỗi nhớ em hiền lắm
Lăn trong ḷng em thôi
Rồi tan vào nước mắt
Rồi vùi trong nụ cười...
PL 9.9.11