Casablanca
Thu chết
Thu đi qua một nửa
Men t́nh vẫn c̣n say
Lá rơi như vết cứa
Chạm ḷng nào đâu hay
Hong vàng từng sợi nắng
Sưởi nỗi nhớ từng đêm
Cúc mảnh mai hoá trắng
Lặng lẽ đứng bên thầm
Yêu là yêu thật khẽ
Nói thầm th́ cùng thu
T́nh mong manh thoảng nhẹ
Sợ gió cuốn mây mù
Thu giờ qua gần hết
Đông trắng đợi ngoài hiên
Mộng dở dang c̣n dệt
Để nỗi nhớ triền miên
Xa là xa từ đấy
Chiều đếm lá vàng rơi
T́nh nhân ơi có thấy
Năng úa rụng tơi bời
Thu vàng nay đă chết
Người nay đă xa xôi
Dấu yêu xưa hằn vết
Hương c̣n đọng vành môi
Ta để tang mùa nhớ
Trắng toát nỗi sầu đông
Giấc mộng hoa tan vỡ
Từ nay hết chờ trông....
Lần sửa cuối bởi casablanca; 09-10-11 lúc 09:58 PM
|