Lan man
Mưa vo nỗi nhớ thật tṛn
Lăn từ kỷ niệm chon von miệt mài
T́nh không màu cũng phôi phai
Ta quàng kư ức khom vai một ḿnh
Bụi về cuối gió mông mênh
Khẽ khàng nỗi nhớ rập ŕnh lăn theo
Nến ḷng vạn vạn sao treo
Đêm không tṛn nguyệt ḷng heo hắt nằm
Mưa vo nỗi nhớ thật đằm
Thả trên lá cỏ thâm trầm ưu tư
T́m nhau mộng đă dôi dư
Ta ngồi nhặt nắng đời thư thả sầu...
PL 12.10.11