
17-10-11, 03:55 PM
|
 |
Member
|
|
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 27
Thanks: 29
Thanked 120 Times in 27 Posts
|
|
Cũng Là Vừa Đủ Đọa Đày Đời Anh
Đốt vàng điếu thuốc trên tay
Ḿnh anh quán vắng đọa đày ḿnh anh
Từng ṿng khói tỏa mong manh
Nhẹ nhàng thoát khỏi từ vành môi đau
Đêm ngồi lại với hư hao
Nơi đây hai đứa bên nhau một thời
Nỗi buồn - ḿnh đă đánh rơi
Như tàn thuốc lá rả rời nát tan
Buồn, em lệ ứa đôi hàng
Buồn anh rơi xuống hóa ngàn giọt đau
Biến thành giọt cà fê nâu
Hớp từng ngụm đắng càng sầu - thế thôi
Bây giờ mổi đứa một nơi
Tương lai - em bước, đơn côi - anh chờ
Nếu như em có t́nh cờ
Về ngang quán củ mịt mờ khói sương
Quán khuya hiu hắt nhớ thương
Cà fê đă cạn, chỉ vương khói mờ
Chỉ c̣n điếu thuốc bơ vơ
Cùng riêng anh cháy vật vờ đời anh
Chút "tương tư thảo" mong manh
Đốt bằng lửa ảo đoạn đành xa nhau
Từng hơi, nghèn nghẹn nỗi đau
Cháy lan ra phổi, cháy vào tận tim
Thả hồn vào cỏi mơ êm
Mùi thơm ngào ngạt êm đềm quyện bay
9 vạn độc tố, ngất ngây
Cũng là vừa đủ đọa đày đời anh
N.T.Nghĩa
|