Đầu Đông...!
Trời vào đông cho tim lạnh chênh_chao
Gío cuối ngày bay la đà rớt nặng
Có lẽ nào t́nh chết lại xôn_ xao
Chợt nhớ về hiện như "Trăng chạng vạng"
Trời đầu đông, lối nẻo vẫn một ḿnh
Khe khẻ gọi t́m ai trong lặng lẻ
Vẫy thời gian thổi da diết ngh́n trùng
Đan bàn tay gói ḷng cơn gió xẻ
Trời vào đông, mong gió ấm cho người
Thu đă hết, chỉ c̣n dăm lá rụng
Gom đốt tặng người ấm áp đêm nay
Và ngày mới, em ru buồn giấc ngủ....
|