Ngồi vẽ...
Ta ngồi vẽ vào thơ hạt nước mắt
Của một thời ngồi khóc giấc mơ tan
Hạt nước mắt hẳn mặn mòi hơn biển
Nằm cô đơn trong vạn chữ võ vàng
Giọt nước mắt tròn như bi trong trẻo
Có ai ngờ từ hờn tủi rơi ra
Giọt nước mắt cầm xót xa thừa mứa
Tựa pha lê ai rỏ máu thêm hòa...
Ta ngồi vẽ nỗi sầu mình xám giấy
Có hạt tình vỡ trăm mảnh buồn thiu
Bên góc chữ nằm bơ vơ tim lạnh
Chợt nghe mưa rơi ướt át đường chiều
PL 21.11.11