T́nh phố xưa
Đêm nay
nh́n trời mây nhỏ lệ
Giữa mêng mông
hái lấy trái sầu
Lời năm cũ
bây giờ hoài niệm
C̣n lại chăng
là vực thẳm sâu
Bao nhiêu xuân
ch́m vào giá lạnh
hắt hiu
hồn ai một thoáng thầm
Hắt hiu
buồng tim chợt lay động
Dâng lên
trong khoảnh khắc bâng khuâng
Đường thiên lư đời vùi khoé mắt
Luyến lưu t́nh yêu xưa phai màu
Luyến lưu t́nh yêu lời chôn dấu
Đă hoá thân thành một nỗi đau
Để giờ bên phố đành đơn bóng
Giờ bên phố đành nuốt chua cay
Giờ bên phố nghe t́nh khắc khoải
Giờ bên phố tiếc tháng năm xum vầy
Đông Ḥa NCH
|