ĐÊM, VỚI NIỀM TIN
Nguoibuongio
đêm ngồi thức với đêm
trước mặt màn h́nh
đông-tây ngh́n việc lạ
hối hả gơ – gơ rồi lại xóa
tẩy trắng dần mỗi niềm tin
đêm ngồi chờ vỡ rạn b́nh minh
rưới khúc mị du bằng mối t́nh thất lạc
đêm dài quá đem nỗi buồn phổ nhạc
đem cơn say nhừ đánh tráo giấc mơ
đêm ngồi ru chúa phật, ru thơ
đem tín điều ra sáo ṃn gặm nhấm
gọi mặt trời để vầng dương quầng thẳm
đợi tiếp tiếng gà báo tiền kiếp điêu linh
lại sáng mai choàng giấc
xuống phố t́m người
thuê lấy niềm tin
ĐCĐ
|