BIỂN ĐÊM
Trùng khơi lặng lẽ dơi mây ngàn
Ngọn sóng êm đềm sợi nhớ đan
Đá nhỏ ôm ḷng nghe biển hát
Bờ xa gọi núi ngắm trăng tàn
Hàng thông khắc khoải lời yêu cũ
Băi cát th́ thầm giấc mộng an
Gió khẽ ru ḿnh trong quạnh vắng
Trời khuya góp nhặt chút thanh nhàn.
02.11.2010
Hạ Phượng