bài xướng:
Buồn đêm về xứ
(thủ vỹ ngâm – thuận nghịch độc)
xuôi:
Mờ sương biển lạnh nước xuôi ḍng
khách lữ t́nh xưa bến đợi trông
vơ khẽ mắt thầm đêm ứa lệ
thẳm xa trời biếc thoảng hư phong
ḥ theo giọng oán ai ru mộng
vấn măi lời buồn tiếng lạc sông
tơ khúc nhẹ gieo đàn lắng nhịp
mờ sương khói lạnh biển mênh mông
ngược:
Mông mênh biển lạnh khói sương mờ
nhịp lắng đàn gieo nhẹ khúc tơ
sông lạc gió buồn lời vấn măi
mộng ru ai oán giọng theo ḥ
phong hư thoảng biếc trời xa thẳm
ứa lệ đêm thầm mắt khẽ vơ
trông đợi bến xưa t́nh lữ khách
ḍng xuôi nước lạnh biển sương mờ
đông ḥa Nguyễn Chí Hiệp
12.6.2010
bài họa
Đâu rồi…?
Thuyền cứ trôi và cứ ngược ḍng
Tha hương nào có ǵ mà trông
Nắng mưa sao vẫn thấy xa lạ
Chung thủy c̣n ai giữ tiết phong
Đất khách ngày mơ chung ngọn suối
Quê ḿnh đêm mộng cùng ḍng sông
Con rồng và cháu tiên đâu nhỉ
Mà nở đem về bọn rợ mông…?
dp
|