Hiii...
Giang hồ nói chẳng có sai
Rằng huynh miệng lưỡi chắc dài cả gang
Thơ như mật mía chảy tràn
Xung quanh bốn phía các nàng đ̣i theo
Nói ra không phải mè nheo
Phale sợ lắm những người đeo chữ "đa t́nh"
Trước sau ong bướm rập ŕnh
Thời gian đâu nữa cho ḿnh, khổ thôi
Cau trầu cũng phải đúng vôi
Nếu không có cắn dập môi cũng không nồng
T́nh anh Lê sẽ ghi ḷng
Kiếp sau nhắc nguyệt đan ṿng sợi duyên
Trai anh hùng phải kết gái thuyền quyên
Phale không phải anh đừng t́m nữa hơ
Đến đây với nguyệt với thơ
Đôi câu xướng họa vài giờ rảnh rang
Ung dung tự tại thênh thang
T́nh duyên như chiếc gông quàng, đeo chi?
Huynh huynh-muội muội đôi khi
Đẹp câu bằng hữu c̣n ǵ mong ha?