Xem bài viết riêng lẻ
  #8  
Cũ 14-12-11, 02:20 AM
kehotro kehotro đang ẩn
Member
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 932
Thanks: 5.061
Thanked 5.292 Times in 939 Posts
Mặc định

Chiều đi ngang khung cửa
Hắt ánh nắng cuối ngày
Mảng mây hồng pha tím
Dềnh dàng không muốn bay

Căn pḥng nhỏ sao giờ thênh thang vậy?
Gió bấc se qua ô cửa thân quen
Buồn lăng đăng buồn từ khi người ấy
Bỏ ta đi t́m vui thú hoang đàng

Ta gặm nhấm nỗi buồn từ muôn kiếp
Buồn hanh hao cho bóng chiếc đơn côi
Hay có lẽ buồn đă là cái nghiệp
Quấn vào ta từ buổi mới sinh thời?

Lặng lẽ ra vào lặng lẽ ḿnh ơi!
Thương thương lắm chuyện ngày xưa dĩ văng
Tay trong tay những chiều mưa chợt thoáng
Lạnh bên ngoài mà ấm cả đôi tim

Em hỏi v́ sao đời măi vẫn đi t́m
Những cái vô vi và những điều không hiện thực
Vâng! Đàn ông luôn từ trong tiềm thức
Có một di truyền để măi thích đong đưa

Mặt trời tṛn gay gắt lúc ban trưa
Chẳng đủ cho anh ấm nồng con tim nhỏ
Anh là trăng là mây là ngọn gió
Để em buồn em thổn thức măi ngàn năm!

Có phải chăng là Thượng đế vẫn chơi khăm?
Trả lời với trích dẫn
The Following 7 Users Say Thank You to kehotro For This Useful Post:
CM4Q (14-12-11), hahaha (14-12-11), hoatigon208410 (14-12-11), phale (14-12-11), Sa Thạch (14-12-11), úm_bala (17-12-11), VỀ MIỀN TRUNG (07-01-12)