36.

Bạc Mệnh
Hoàng hôn phủ bóng cõi trần gian
Gác trọ treo nghiêng một chiếc đàn
Cảnh cũ xa rồi người nay vắng
Chuyện xưa khép lại mộng thời tan
Cảm thương phần số đời cay đắng
Chua xót duyên tình phận dở dang
Thăm thẳm trời xa sương rớt lạnh
Hồn ai nương náu giữa thông ngàn
Kiếp Nô
• Kiếp sống tha hương giữa thế gian
Đi đâu cũng chỉ có cây đàn
Lả lơi điệu nhạc không thèm dứt
Quyến rủ giọng hò chả muốn tan
Ngày ấy bên nhau mơ hạnh phúc
Bây giờ chiếc bóng mộng tiêu tan
Tâm tư héo úa hồn hoang phế
Sóng nước lênh đênh vượt gió ngàn
Lehuuhau
• Tiếng ai nức nở thấu ba gian
Đa cảm bi thương lạc phím đàn
Trước mắt vinh quang đà vội tắt
Sau lưng tủi nhục chửa hề tan
Cô nhân thất thế chùn chân bước
Bầy cú được thời rộng cánh dang
Chợt thấy trăng xanh tâm tự thản
Ưu tư xao xuyến giữa mây ngàn
Dấu Chân Hoang
Cuộc sống xin người bớt dối gian
Bên nhau hòa nhã tấu khúc đàn
Nâng ly buổi sớm tình tang múa
Cất chén chiều hôm lãng đãng tan
Bầu rượu ân tình luôn sóng sánh
Câu thơ nhân nghĩa mãi cùng dang
Trăm năm là mấy mà nhăn nhó
Tình cảm cho nhau quý vạn ngàn
HANSY
• Nhiều khi thấy chán chuyện nhân gian
Cuộc sống tựa như một tiếng đàn
Đôi lúc u buồn xem nước gợn
Nhiều khi mệt mỏi ngắm trăng tan
Cuộc đời phù du rồi tan vở
Thế sự bể dâu cũng đã dang
Ngẩm lại mà nghe hồn khắc khoải
Tìm vui giữa sóng biển mây ngàn
Lehuuhau
Chơi lâu thì mới biết ngay gian
Miệng ngọt từng tưng tựa sáo đàn
Bốc phét quá trời tiền bạc cạn
Nịnh thơm sát đất cửa nhà tan
Ở đời lắm kẻ a dua gớm
Trong việc nhiều ông cứ dấm dang
Tỉnh táo lắng nghe lời phải trái
Đau mà nên việc được hàng ngàn
HANSY
