888
Một hôm người dựng bức tường
Bỗng dưng nghe nhiều ngần ngại
Ừ thôi... ừ thôi... đứng lại
Không ḿnh chắc ấy cũng vui...
Dẫu buồn mai nữa cũng nguôi
Làm chi sợi dây leo cố
Hốt làm sao ly đă đổ
Thôi đành... thôi đành... quên nhau
Giản đơn, đơn giản mà sao
Nhói ḷng nhói ḷng từng phút
Một hôm dây chuông người cắt...
Rưng rưng... trả gió về trời...
PL 23.12.11