Xem bài viết riêng lẻ
  #33  
Cũ 29-05-10, 07:28 AM
hamy hamy đang ẩn
Nhập Môn
 
Tham gia ngày: Apr 2010
Bài gửi: 269
Thanks: 276
Thanked 547 Times in 241 Posts
Mặc định

Hôm nay là một ngày mà nhỏ thật buồn. Nhưng nhỏ nghĩ có lẽ sẽ tốt hơn cho Bụt và nhỏ, bởi lẽ theo nhỏ hiểu... càng biết quá rơ về nhỏ cũng như gia đ́nh nhỏ, th́ Bụt càng thấy chán ghét nhỏ nhiều hơn chăng? Nhỏ chỉ là nhỏ nít với suy nghĩ non nớt là quen một người nhỏ thương, rồi người đó cũng chờ khi nhỏ lớn mới gặp mặt...nhỏ đâu biết thế giới người lớn rất phức tạp. Và theo lời Bụt nói có lẽ điều đó chỉ có trong thế giới liêu trai...Vây mà tự bấy lâu nay nhỏ măi cứ ngộ nhận giữa cuộc đời thật và thế giới ảo chứ. Để rồi hôm nay lại ngỡ ngàng nhận ra sự thật khi nhận được những ḍng tin nhắn của người ta.... mà suốt đời nhỏ nhiều chuyện không thể nào quên... “Nghĩ mà xem, trong thời gian quen năm năm, hai năm cấp II và ba năm cấp III mà không muốn cho anh gặp mặt dù chỉ một lần đó là t́nh yêu đích thực ư? Hay chỉ là niềm vui giúp em quên đi bao phiền muộn trong cuộc sống đời thường, năm năm dài đăng đẳng không một cuộc hẹn, yêu được chăng?" Nhỏ đâu có nói là hổng gặp mặt đâu, nhỏ chỉ nói bây giờ nhỏ c̣n quá nhỏ thôi mà, bởi vậy, chưa kiểm soát được t́nh cảm của ḿnh. Sao Bụt không chịu cho nhỏ thời gian cơ chứ?
Đôi lúc nhỏ tự trách ḿnh thật nhiều, sao không để cho Bụt là ông của nhỏ như trước kia, để nhỏ tự do nói lên những suy nghĩ thầm kính nhất của ḿnh, cũng như những mắc mứu về t́nh cảm... Dù hiện tại, những suy nghĩ ấy thường bị Bụt mang ra cằn nhằn nhỏ. Giờ đây, nhỏ có cảm giác như ḿnh từ thế giới cổ tích trở về với cuộc đời thật, để rồi ngỡ ngàng khi thấy thế giới của đời thường khác xa thế giới liêu trai. Từ nay, trong cuộc sống của nhỏ sẽ chẳng c̣n bóng dáng của Bụt nữa rồi. Nhỏ phải tập đứng trên đôi chân của ḿnh, chứ không như cây chùm gởi cứ măi nương tựa vào Bụt, để mỗi lần có chuyện ǵ cứ khóc kêu Bụt ơi, Bụt à hoài. Nhỏ tự nhủ …ḿnh đă rời thế giới cổ tích rồi mà sao bóng dáng của Bụt cứ lảng vảng quanh ḿnh hoài vậy nhỉ?
Thầy NX hồi tối điện tới kiếm nhỏ, buộc ḷng Bụt phải nhắn tin cho nhỏ và bảo rằng nhỏ đi học hổng có ở nhà. Nhỏ bảo để nhỏ xóa số điện thoại ấy và ghi số điện thoại của mẹ, nhưng nhỏ cũng sợ mẹ la nên chưa dám nói, mẹ chẳng thích nhỏ vào các trang web chút nào, dù rằng đây là trang web nhỏ học thơ Đường nơi các thầy cô rất tốt và nhiệt t́nh. Mẹ cứ sợ nhỏ mê rồi lậm luôn, v́ nhỏ vốn là nhỏ hay sống hết ḿnh với những ǵ ḿnh yêu thích. Có lẽ trong mắt mẹ nhỏ vẫn c̣n như ngày nào mẹ đưa nhỏ đi học chăng? Dù rằng nay nhỏ đă vào cấp III rồi mà! C̣n chuyện của anh người xứ Quảng, cứ nhắn tin đến măi, nhỏ nói Bụt muốn trả lời sao cũng được. Chắc Bụt không trách nhỏ đâu, v́ hôm đó Bụt kêu nhỏ lấy số điện thoại và địa chỉ của Bụt để đăng mà!
Giờ nhỏ cũng rối lắm chẳng biết làm sao, nếu cho Bụt biết trường của nhỏ cũng được, nhưng sao tự dưng nhỏ thấy ngại ngần. V́ mấy lúc sau này nhỏ thấy Bụt có những hành động rất lạ, đôi khi cách xử sự hổng giống như người mà nhỏ nhiều chuyện quen trước kia. C̣n ngược lại, nhỏ nói dối Bụt tên trường cũng vẫn được v́ Bụt đang ép nhỏ mà, nhưng nhỏ chẳng muốn vậy. Nhỏ không muốn ḿnh là kẻ dối lừa. để một ngày nào đó Bụt biết rơ ra th́ c̣n ǵ để nói nữa, chẳng thà nhỏ từ chối không nói. Vậy mà Bụt lại đi giận nhỏ. Trong suy nghĩ của Bụt nhỏ mượn Bụt ra để t́m vui ư? Sao nhỏ nghe chua chát vô cùng! Nhỏ chợt nghĩ, nếu ḿnh làm vậy rồi Bụt mất ǵ? Nhỏ được ǵ? Theo lời Bụt có lẽ nhỏ là người được lợi nhất v́ có thêm niềm vui trong cuộc sống của ḿnh để xóa đi bao nỗi buồn phiền v́ chuyện của gia đ́nh, c̣n Bụt th́ mất hết thời gian và tiền bạc cho nhỏ khi điện thoại đến nhỏ hàng giờ đến cháy túi luôn chăng? T́nh cảm của một con người mà giờ đây bị coi là thế, trong phút chốc bất chợt vụt tan như bọt nước xà pḥng v́ ḍng tin nhắn ấy của Bụt. Bụt của nhỏ giờ sao giống như một ác ma chứ hổng c̣n hiền lành như trước nữa. Nhỏ ghét Bụt rồi!
Nhỏ tự nhủ ḿnh rằng hăy thức tỉnh đi nhỏ ơi! Nay là thời hiện đại th́ làm ǵ có cô tiên xanh hay Bụt nữa! Nhưng tận đáy ḷng nhỏ h́nh ảnh ấy vẫn c̣n. Có lẽ, nhỏ đọc quá nhiều chuyện cổ tích rồi lậm chăng? Và sự lo sợ của mẹ cũng đúng! Bởi vậy, nhỏ nh́n thế giới xung quanh hay liên tưởng đến thế giới cổ tích với những mụ phù thủy, chằn tinh, cô tiên và Bụt….
…Một ngày nhỏ thật ghét Bụt, v́ Bụt chẳng c̣n là Bụt của nhỏ nữa rồi! Bụt giờ như bị tên ác ma nhập vào…nhỏ ghét Bụt và nghỉ chơi với Bụt luôn rồi! Bụt cứ trở về với thế giới thần tiên của Bụt đi!
...Và nhỏ cứ để cho thời gian chứng minh cho Bụt thấy nhỏ là người thế nào!
Signature: Tôi hoài nghi để rồi tin chắc chắn!!!
Tôi không muốn vội tin để rồi đi đến hoài nghi!!!

Lần sửa cuối bởi hamy; 29-05-10 lúc 08:01 PM
Trả lời với trích dẫn
The Following 3 Users Say Thank You to hamy For This Useful Post:
CM4Q (29-05-10), Nhím con (31-05-10), phale (29-05-10)