67.
KHÔNG ĐỀ
Lá rụng bùi ngùi trong gió bay
Hương chiều năm cũ dấy lên đầy
Thuyền trôi hờ hững sầu con sóng
Cánh nhạn mơ màng theo áng mây
Cảnh cũ đài gương gh́ dấu mộng
Vườn xưa giấc điệp níu cơn say
Một ḍng nhung nhớ từ đâu tới?
Muôn nỗi tâm tư khó giăi bày.
Magnolia
MƠ
Lá chiều thương nhớ cứ bay bay
Gởi đến người xa chút ấm đầy
Giấc điệp này c̣n mơ dáng ngọc
Vần thi ấy vẫn vướng t́nh mây
Chập chờn mộng ảo vang mời gọi
Xao xuyến tâm ḷng cuộc tỉnh say
Một thuở trong nhau dài luyến ái
Ngàn năm tim nhớ cứ phơi bày
HANSY