T̀NH HOÀI
Nuốt buồn, thao thức canh dài
Đắng cay một giọt măi hoài chưa tan
Vẫn là nhung nhớ muộn màng
Vẫn là lẻ bóng canh trường v́ yêu.
Một lần gặp gỡ giữa chiều
Để hồn vương măi dáng kiều thướt tha
Ngờ đâu t́nh dậy phong ba
Khiến cho đôi ngă ĺa xa – xót ḷng.
C̣n ǵ nữa để mà mong
Con chim sáo nhỏ sổ lồng bay xa…
......HANSY.......
SÁO SỔ LỒNG
Dứt rồi một bản t́nh ca
Không mong chi nữa họp ḥa tơ duyên
Đắng cay nhận những ưu phiền
T́nh tan nghĩa tận bởi tiền phải không ?
Người đi kẻ ở đau ḷng
Em vui Loan phụng hết mong thôi chờ
C̣n đâu là những vần thơ
Em xướng, anh hoa....hững hờ t́nh ta
Trời gieo chi trận phong ba
Anh xin dạm ngơ.....Mẹ ba chối từ
Khiến tôi ôm khối tương tư
Sổ lồng Sáo lượn nên giờ tôi đau
.......Lehong.......