
17-01-12, 12:39 PM
|
 |
Sơ Cấp
|
|
Tham gia ngày: Apr 2010
Đến từ: Lăng Đăng
Bài gửi: 2.580
Thanks: 8.154
Thanked 11.360 Times in 2.543 Posts
|
|
Quote:
Nguyên văn bởi phale
Đi một quăng đường, đứng lại, chợt nhận ra ta đă đuổi theo chiếc bóng hư vô…
Anh chưa bao giờ dành cho ta t́nh cảm như ta dành cho anh… Tiếng thở dài rơi ra vô vọng… Buồn..
Giọt nước mắt ứa ra, rơi xuống tay khi ḷng ta manh nha từ bỏ… Có khác nào ta từ bỏ ta đâu… Với ta, anh đă là một phần niềm vui, một phần hơi thở, một phần cuộc sống… Nhưng có ích ǵ khi ta cố làm chiếc lá bay rướn theo ngọn gió phong lưu mơ ṃng hoa nguyệt… Mỏi mệt…
Quay về … đơn giản mà không dễ làm… mỗi bước lui là mỗi mỗi bước nhói đau…
Đợi ta nơi cũ bây giờ cũng chỉ là mênh mang trống vắng… bốn bề quạnh hiu…
Nhưng thôi, cũng phải về… nương ḿnh trong vỏ ốc cô đơn…
Buồn vui với riêng ḿnh…
|
Em giờ đang dùng cái biểu tượng này " Không Nói, Không Nghe, Không Thấy" cho nó lành ....
Chứ ko mơm em lại ngứa ngáy......lên với cô....
|