Đêm lạnh cô đơn
Đêm Đông lạnh lẽo gối chăn thừa
Một mảnh duyên t́nh thật vẫn chưa
Ngực ấm thênh thang chờ má tựa
Tay êm dằng dặc đợi đầu đưa
V́ đau tim lắm đâu lần lựa
Bởi nát ḷng thôi chẳng lọc lừa
Trăng khuyết bao mùa vơi sắp nửa
Mong hoài hơi ấm khỏa rèm thưa.
Trăm Hoa Mai
Xuân viễn xứ
Viễn xứ vào đông cảnh chiếu thừa
Xa rời đất mẹ hỏi buồn chưa ?
Ngoài trời mây xám đan tay tựa
Cạnh bếp than hồng nhớ vơng đưa
Gác vắng t́m đâu người để lựa
Thân côi sợ vướng kẻ hay lừa
Nhâm-Th́n Tết đến thêm lần nữa
Lủi thủi riêng ḿnh tóc bạc thưa
Vancali
TẾT THA HƯƠNG
Xuân về đất khách bỗng như thừa
Quê cũ xa rồi đón tết chưa
Khóm cúc năm nào sao tiếc nở
Nhành mai buổi ấy có c̣n đưa
Mẹ cha mồ mả ai nhang khói
Thân thích bà con chịu lẫn lừa
Nhớ lắm con đường đầy nắng gió
Tha hương hoài măi chạnh t́nh thưa
HANSY