hôm nay ngoại trừ sáng sớm bèo như bong bóng x́ hơi seo khi đọc cí bài"Gái Hải Pḥng - Trai đất Cảng ", th́ gian c̣n lại bèo ví tâm trạng thoải mái,hưởng thụ nốt ngày nghỉ cuối cùng để mai lại tiếp tục"chiến đấu",nhưng lại hông thể nào vô tư được khi đọc những lời xót xa của cô 4,lại thêm cái dĩa của hoangquan...tự nhiên thấy ḷng se lại...cuộc đời thật không công bằng,người vui kẻ buồn,nỗi đau chồng chất nỗi đau,bèo chợt nhớ lời của sư phụ dạy mềnh"vui ư?buồn ư?niềm vui chính là nỗi buồn hiện hữu".Vậy th́ bèo cầu mong sao cho tất cả mọi người ai có nỗi buồn trĩu nặng tâm tư cũng nhanh chóng đi qua.
|