
08-02-12, 01:38 PM
|
Member
|
|
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
|
|
Quote:
Nguyên văn bởi phale
Mẹ và con
Con hỏi: "Bà Ngọai,
Thương Mẹ nhiều không?"
Mẹ cười rớm lệ:
Ừ, thương rất nhiều!"
"Thế sao Bà Ngọai
Bỏ Mẹ đi xa?
Nếu thương th́ phải
Ở chung một nhà!"
Lời con ngây thơ
Chạm vào mất mát
Nỗi đau vẫn mới
Như vừa đây thôi
Nghe lời con hỏi
Nhớ Ngọai thêm nhiều
Mười năm có lẻ
Cơi trời phiêu diêu
"Này con trai ơi
Ngọai đâu muốn thế
Chỉ v́ Thượng Đế
Sớm gọi Ngọai về
Ngọai dù xa vậy
Vẫn thường về thăm
Những khi con ngủ
Bằng cánh thiên thần"
Mắt con trong veo
Thóang điều ngẫm nghĩ
Ôm Mẹ thủ thỉ
Ra điều nghiêm trang
“Con yêu Mẹ lắm
Không muốn Mẹ xa
Làm sao để Mẹ
Măi chung một nhà"
Xoa đầu con trẻ
Ngấn lệ loang mi
Nh́n con bé bỏng
Chạnh ngày ra đi
Đời người hữu hạn
Măng lớn tre già
Yêu con nhiều lắm
Nhưng rồi phải xa...
27.2.09
|
Bài thơ chân t́nh quá!chợt thấy nao ḷng...
Viết ǵ đây ta?viết ǵ?viết ǵ???
|