Quote:
Nguyên văn bởi phale
Những mối t́nh đơn phương thật bi thiết... Luôn là những mối t́nh khiến người đời phải rung cảm thương vay...
Người đi từ độ
Người đi bỏ lại phố mây mờ
Vạn nẻo con đường đứng ngẩn ngơ
Ngơ vắng tơ nḥa dây rủ lạnh
Thềm hoang liễu úa lá rơi hờ
Trà pha độc ẩm sầu loang chén
Chữ dệt riêng ḿnh nhớ đẫm thơ
Trăng khuyết trăng tṛn trăng có hiểu
T́nh phai t́nh nhạt tội t́nh chờ..
PL 20.2.2012
|
Càng ngày thơ của PL càng mượt mà ... chết người giống như tiếng sáo Trương Chi !
|