NẮNG XUÂN
Nghe ấm áp nắng xuân về muôn ngă
Ngọc trên trời lan toả thấm tim côi
Lắng tâm tư bối rối dại ngây người
Gom chút nắng gửi hồn xui hoài niệm
Nắng vương nhẹ trên môi hồng lưu luyến
Gió mơ màng nhắc lại chuyện ngày xưa
Để tim ai bất chợt hóa thẫn thờ
Xuân rót nắng cho t́nh thơ kết nụ
Đêm thơ dại mơ màng trong giấc ngủ
Vấn vương ḷng trôi dạt cuối chân mây
Nụ hoa xuân hé nở dáng hao gầy
Tim giá lạnh sưởi hồn trong nắng ấm
Nắng xuân hỡi hăy buông ḿnh chầm chậm
Để cho ta cảm nhận được chút t́nh
Đắm say ḷng mỗi buổi sớm b́nh minh
Khi mơ tưởng về bóng h́nh yêu dấu
Phương xa ấy mơ hồn về bên bậu
Bậu vẫn hoài kỷ niệm tháng ngày thơ
Uống môi nhau mật ngọt nắng xuân chờ
Say chếnh choáng men nồng đôi má ửng
TN - NC
|