
303. THỜI GIAN ĐẬU LẠI
Đêm lạnh, sương buông, gió cứ rung
Đôi tim đồng cảm đã hoà cùng
Sau mây bóng nguyệt khi mờ tỏ
Trước ngõ giàn hoa cứ nở bừng
Tay nắm chặt tay - trời đất lặng
Nụ hôn nồng cháy - gió mưa ngừng
Thời gian đậu lại ru hồn mộng
Hai trái tim vàng một nhịp chung.
Xuân Phượng
AO ƯỚC
Tình yêu khơi dậy trái tim rung
Thấp thỏm ngóng trông ước hiểu cùng
Tối đến làng màng trong mộng ảo
Sáng ra lơ lửng giữa mơ bừng
Tương tư lắm dịp không buồn nghỉ
Hò hẹn bao phen chẳng muốn ngừng
Gặp gỡ chỉ mong thời khắc đứng
Để hoài tâm sự nỗi niềm chung
HANSY
ƯỚC CHUNG
Ghế đá bên hồ ngọn gió rung
Đôi vòng tay xiết ấm vô cùng
Tây Hồ sao sóng như mờ ảo
Trúc Bạch đèn trăng bỗng sáng bừng
Bách Thảo câu thơ còn cháy bỏng
Đền Quan lời nguyện có đâu ngừng
Dẫu rằng cách biệt bao năm thế
Hai nửa phương trời vẫn ước chung.
BXP
MÙA XƯA
Chiều thu tim trẻ bỗng rung rung
Xao xuyến mơ sao được sánh cùng
Góc phố hẹn hò gom thương dậy
Đầu sông thủ thỉ thổi yêu bừng
Vi vu nô giỡn không lần nghỉ
Lã lướt vui chơi chẳng chịu ngừng
Nhớ lại mùa xưa sao mà tiếc
Bây giờ người ấy có đâu chung
HANSY
