309. HOA SEN VÀ THỤC NỮ
Gần bùn hương sắc vẫn tinh khôi
Sen ấy, t́nh đây tỏa giữa trời
Ngan ngát hương hoa ngời cánh thắm
Nồng nàn thục nữ rạng h́nh tươi
Người ta chắc đă say ghê nhỉ
Đằng ấy có khi mết lắm rồi
Xinh thế, thơm thơm khơi đắm đuối
Chả ai ḷng lại chẳng chơi vơi
Quế Hằng
HỒN SEN
Nghiêng cánh th́ thầm dáng thục khôi
Mùa trăng tṛn trịa tỏa chân trời
Sắc này óng mượt lan nồng thắm
Huơng ấy thơm ngời thoảng dịu tươi
Gạn đục chút ḷng mơ bến đỗ
Khơi trong tấc dạ mộng tương rồi
Tâm thành đượm ngát trên mặt sóng
Lơ lửng giữa đời mấy dễ vơi
HANSY