403. VỊNH ĐỜI
Đời này sướng nhục cũng từ ta
Gió thép mưa gang chẳng nhạt nhòa
Đứng thẳng lòng ngay tâm chính trực
Nhìn sâu hướng thiện dạ nhu hòa
Câu thơ nghĩa khí đêm ngày vịnh
Khúc hát tâm giao sáng tối ca
Mặc kệ tình đời bao biến đổi
Nhàn tâm hưởng phúc lộc ân nhà
HANSY
NHỚ NHÀ
Dưới ngọn đèn vàng bóng với ta
Bên ly rượu cạn mắt đen nhòa
Buồn rơi dạ đắng đàn lơi nhịp
Nhớ rụng thềm hoang nhạc lỗi hòa
Đoản khúc thăng trầm lời gió hát
Mờ sương thoáng vọng tiếng đêm ca
Ven đời trắng nỗi niềm xa xứ
Tóc nhuộm thời gian bỗng nhớ nhà
DuyenAn
NHỚ TÌNH
Đêm dài thao thức chỉ mình ta
Mắt ráo mà sao dạ lệ nhòa
Chấp chới phương nào mơ kỷ niệm
Lặng lờ góc cũ mộng giao hòa
Thầm thương tri kỷ dàu câu hát
Lén nhớ tri âm xót điệu ca
Cuối nẻo trăng ngà thân gió cát
Là đà sương trắng ướp nương nhà
HANSY