415. LỆ KHÔ RỒI
Nhớ về t́nh cũ giọt châu rơi
Duyên phận lỡ làng rồi, hỡi ơi!
Biết mấy thu thương day dứt phận
Trải bao hạ nhớ xót xa đời
Mưa bay nhân ảnh nhoà con mắt
Nắng cháy giọt ḷng lạnh khoé môi
Người đă đi xa không trở lại
Ḍng tương vẫn cuộn, lệ khô rồi!
BuiXuanPhuong
QUÊN
Xa lắm ḷng đau lệ măi rơi
Xót thương kỷ niệm cũ người ơi
Tờ thư c̣n đẫm màu ân ái
Nét bút măi vương dấu t́nh đời
Thương nhớ khôn nguôi sầu khóe mắt
Thức thao muôn nỗi úa bờ môi
Ra đi không hẹn ngày quay lại
Để kẻ t́nh si mỏi ṃn rồi
HANSY
EM KHÔNG C̉N NỮA
Chiều thu bàng bạc lá vàng rơi
Nhớ quá người xưa nhưng hỡi ơi !
Nàng đă sớm rời xa cơi thế
Người không sống nữa ở trên đời
U sầu giọt lệ tồn mi mắt
Đau khổ ḍng châu thấm mặn môi
Vĩnh viễn ta cách ngăn măi măi
Trần gian âm cảnh rẽ đôi rồi
.....LEHONG.....
