Quote:
Nguyên văn bởi Mây Phiêu Lăng
Chiều buồn
thương nhớ đến em
Xa xôi cách trở…thấy thêm nặng ḷng
Nửa hư
Nữa thực
Phải không?
T́nh đời đă trải, càng mong chân thành
Biết em dứt khoát
(…đă đành)
Sao em không chịu cùng anh một lần
Phải chăng t́nh vẫn phân vân?
Sợ rồi đến lúc tủi thân
…một ḿnh?
Thương thay
cho tấm chân t́nh
V́ ai nên nỗi…duyên ḿnh buồn đau
Bàn tay muốn giữ thật lâu
Nụ cười tươi tắn
cho nhau …vậy mà!
Dẫu là một chút
…dẫu là…
Cắn răng, đỏ mặt, tiếp tục sự nghiệp. T́nh trường là chiến trường...không có đường lui...  
|
Chiến trường ai đó ... chẳng lui
Khổ thân phiêu lăng ... nếm mùi ... mộng cô
T́nh trường ... nữa gánh ... cơ đồ
Giang sơn lắm nẻo ... vụng thô ... chân t́nh
Hỏi người có dám ... vào rinh?
Hay là cứ măi đứng ŕnh ... phía xa