470. DƠI T̀M
Nằng vàng trước gió nhẹ tơ bay
Lướt thướt ngoài xa sóng cuộn đầy
Góc bể chơi vơi t́nh vạn dặm
Chân trời lơ lửng mộng ngàn mây
Người đi năm tháng hoài mong nhớ
Kẻ ở xuân thu măi ngóng ngày
Chầm chậm chiều buông hồn lữ khách
Nằng vàng trước gió nhẹ tơ bay
HANSY
MƠ T̀NH
T́nh ước muôn đời măi chẳng bay
Ấp yêu thương nhớ được vun đầy
Trăm năm duyên thắm trong nhân thế
Ngàn kiếp vui ḥa giữa gió mây
Môi mắt luyến lưu tṛn lắm tháng
Tim ḷng trao gởi biết bao ngày
Giữ lửa nồng say mơ cơi ái
T́nh ước muôn đời măi chẳng bay
Chiêu Linh Anh
HẸN THỀ
Hẹn thề muôn kiếp chẳng hề bay
Tơ tóc bên nhau măi thắm đầy
Khúc nhạc giao duyên tràn mộng mị
Bài thơ ướm hỏi lộng trời mây
Mùa trăng lướt nhẹ vương bao nẻo
Nắng biển trải không đượm ngút ngày
Đă kết trong tim lời dấu ái
Hẹn thề muôn kiếp chẳng hề bay
HANSY