Quote:
Nguyên văn bởi phale
Tuổi hông c̣n trẻ nữa
Buồn vui cũng nhẹ nhàng
Biết t́nh anh nồng ấm
Thêm ngại ngần chân sang
Cứ làm huynh thôi nhé
C̣n vui đùa tự nhiên
Huynh người ta thường khó
Anh không sao, chắc hiền (nhỉ?)
Ừ thôi anh cứ vậy
Sang thăm em mỗi ngày
Treo vần thơ nghịch ngợm
C̣n mong ǵ nữa đây…
|
Vần thơ anh nào có đâu…nghịch ngợm
Nó cũng chẳng ngại ngùng
nói rơ thẳng tâm can
Sao em không hiểu cho chàng
Sao em từ chối bướm vàng, hoa tươi
Anh nào có qua bên ấy dạo chơi
Anh đang đi t́m “người yêu lư tưởng”
Gởi trầu cau rồi, không thấy ai gật đầu
…nên ngượng
Chắc kiểu này ế chỏng gọng em ơi!
Anh đứng xa xa th́ thấy em cười
Nhưng cứ xáng lại gần…
em đẩy ra mệt quá!
Tuổi tác ảnh hưởng ǵ…nói chi thiệt lạ
T́nh cảm trái tim hồng nó đă khắc sâu
Thôi trả lời mau
Chớ đừng đưa đẩy
Thời gian c̣n mấy
Sao cứ đắn đo?
Muốn ǵ anh cũng hứa cho
Nụ cười?
Hạnh phúc?
Thẹn tḥ chi em….

Bà con xúm vào khuyên nhủ PL giúp nào...