Chiều hoang
Tặng N !
Anh sợ những buổi chiều
Khi hoàng hôn loang lổ
Một ḿnh anh trên phố
Biết t́m em nơi đâu
Anh sợ những đêm thâu
Trằn ḿnh trong nỗi nhớ
Trong cả những cơn mơ
Anh t́m hoài không thấy
H́nh bóng em chiều ấy
Có c̣n của riêng anh
Hay chỉ là ảo ảnh
Giữa cuộc sống phôi pha
Cho dù lỡ cách xa
Anh vẫn mong t́m lại
Những buổi chiều hoang dại
Lặng lẽ bước bên em./.
|