520. TRĂNG XƯA
Vàng ánh trăng xưa quyện gió vần
Mơ huyền lai dáng mộng t́nh nhân
Phất phơ cọng liễu lan lời dịu
Lác đác nhành sương vọng điệu ngân
Thấp thoáng hoa rơi duềnh mặt nước
Lao xao lá rụng cuốn lưng sân
Bạc bàng mơ tỉnh niềm đơn vắng
Xao xuyến mùa thương đượm giấc thần
HANSY
THƠ & BẠN
Từ câu cố giữ chẳng phai vần
Học măi chân thành chữ nghĩa nhân
Đón bạn thăm lều rung điệu khúc
Mời người đến quán nhịp đàn ngân
Ch́m tây bóng ngả vàng rơi nắng
Chuốc rượu ly tàn cuộc giữa sân
Lặng tiếng nghe ḷng như đă hẹn
Thơ say ru giấc mộng thiên thần
DUYÊN AN
TRÂN TRỌNG
Thơ thẩn cùng nhau trao gởi vần
Gạn ḷng chiu chắt nghĩa thi nhân
Giữa đời phiêu lăng thi thư vọng
Trong dạ gom t́nh trọng nghĩa ngân
Thời khắc đôi lần thân biệt cơi
Xuân thu vài bận bóng nằm sân
Giao ḥa vần điệu là phúc lớn
Nhớ mải ngày sau phút xuất thần
HANSY
HỌP LẠI
A, B từ ngữ của đầu vần
N H Â N thành chữ Nhân
Bài hát nhiều từ cùng họp lại
Cung đàn lắm nốt phối nên ngân
Hôm qua mưa băo chơi trong rạp
Ngày trước mát trời diễn giữa sân
Hồ quảng tŕnh làng tuồng Tấm Cám
Lâu lâu xuất hiện có Tiên, Thần
.....LEHONG.....
