537. BẠN ĐỜI
Lương duyên nối kết được bạn đời
Đượm thắm măi hoài ở dạ tôi
Tấm cám t́nh xưa luôn giữ đó
Tào khang nghĩa cũ vẫn c̣n thôi
Xuân vui kề cận ḷng son trẻ
Đông lạnh bên nhau dạ ấm tươi
Muối mặn gừng cay lời ước nguyện
Ngàn năm gắn bó măi không rời
HANSY
MẸ MẤT
Mẹ đă gian lao suốt một đời
Âm thầm chịu đựng bởi v́ tôi
Cấy cày cực khổ không ngơi nghỉ
Lao động nhọc nhằn quyết chẳng thôi
Dẫu mệt nhưng người luôn gắng gượng
Dù đau mà Mẹ cố cười tươi
Bao năm vất vả v́ con trẻ
Sức mỏn tàn hơi biệt cơi đời
.....LEHONG.....
L̉NG MẸ
Biển trời ḷng mẹ thắm giữa đời
Người là vĩ đại ở trong tôi
Chịu nằm bên ướt khi mưa măi
Gánh vác gian lao chẳng ngày thôi
Béo ngọt không màng mong cửa ấm
Thơm ngon nào thiết miễn nhà tươi
Chín cây trái rụng ḷng đau xót
Biết đến khi nào gặp lại ơi
HANSY