
540. CHẲNG C̉N CHI !
Mới tám ba tây tám bốn ta
Xem qua ngắm lại thấy chưa già
Gậy không cần chống chân c̣n khỏe
Tiền mới vừa nghe mắt sáng ra
Những lúc ngắm xa gà hóa cuốc
Đến khi xáp lại trẻ thành già
Cao lương mỹ vị thời ăn mạnh
Nhưng chẳng c̣n chi bảy với ba* !
Lá chờ rơi
GỪNG GIÀ
Dẻo dai muôn thuở vốn ḍng ta
Quá bát cũng đâu đă gọi già
Muối mặn giữ hoài luôn mấy tháng
Gừng cay om măi suốt canh ba
Túi thơ một gánh vui thân trẻ
Bầu rượu hai mang thú tuổi già
Đầu gối vẫn c̣n chưa lỏng lẻo
Vào ra năm bảy sá chi ba
HANSY
Giổ của ba mẹ
Đêm bảy ngày ba mụ quưnh ta
từ hồi son trẻ tới giờ già
vác cày chổng gộng bao hành hạ
bể gối chồn chân chẳng nói ra
nhịn nhục cho nhà vui lủ trẻ
cắn răng kệ mủ hiếp thân già
làm trai bến nước mười hai cái
cặp trật lẻ nào mét mẹ ba.
coctia
BẢY THÊM BA
Ta về ta tắm lại ao ta
Vui với nàng thơ dưỡng tuổi già
Lúc gấp lời hay đâu chẳng thấy
Khi cần ư cạn vẫn t́m ra
Mắt mờ thiếu soát nên trùng vận
Bạn quư thương t́nh chẳng hỏi tra
Vẫn cứ ngọt tay vui xướng họa
Trăm t́nh thâm tạ bảy thêm ba !
Lá chờ rơi
CỨ XẢ GA
Vui đời thư họa sướng thân ta
Trẻ luyện để chơi đến tận già
Giải trí đâu cần hù trật đúng
Nghiệp dư nào kể lỗi vô ra
Đệ huynh cả hết đừng xiên xỏ
Bằng hữu không mà chớ khảo tra
Xướng họa thêm hương cho cuộc sống
Hứng lên thi tứ cuộn phong ba
HANSY
