TRỜI ĐỔ CƠN MƯA
Cả trái tim lần đầu em trao gởi
Ngỡ muôn đời ta được sống bên nhau
Trớ trêu thay Ba ngả bệnh kêu đau
Nhà th́ nghèo, lấy tiền đâu cứu chữa ?
Rồi đêm nao trời bỗng đổ cơn mưa
Chàng thanh niên tự nơi đâu ghé đến
Người ta giàu, tính t́nh lại dễ mến
Lại giúp em trong hoàn cảnh hiểm nghèo
Biết không anh em đâu muốn tuân theo
Gia đ́nh ddă mang ơn nghĩa người ta
Em muốn lắm cùng anh trốn thật xa
Nhưng làm con em nỡ đâu phụ nghĩa
Và em đă chịu tiếng đời mai mỉa
Tham giàu sang mà vong phụ t́nh đầu
Để anh buồn mang niềm đau chôn giấu
Lánh xa đời anh khoát áo quy y !!!
...... NESM......
Nhớ một hôm nào trời trút mưa
Anh, em núp dưới bóng hàng dừa
Ngờ đâu dông băo trời sấm sét
Như trách như hờn kẻ trú mưa !
Có lẻ trời cao biết trước rồi
Hai người rồi sẽ phụ nhau thôi
Kẻ ham sang cả, người phận bạc
Số đă định rồi phải thế thôi !
Xui khiến một ngày trời đổ mưa
Cha em ngă bệnh viêm ruột thừa ?
Xuất hiện kịp thời chàng trai trẻ
Sang giàu hào hiệp sẵn có dư
Người đă giúp tiền cứu cha em
Ơn kia nghĩa nọ em đáp đền
Lấy người để trợ khi gia biến
Chớ hổng thương ǵ kẻ chửa quen ?
Em muốn theo anh trốn thoát đi ?
Nhưng ngại phải mang tiếng vô ngh́
Thế nên hờn trách em chi nữa
Em hăy an ḷng khoác vu qui
....LEHONG.....