Tuần tự ngày- đêm qua rất chậm
Căn pḥng chẳng khác cái am con
Giam hăm tâm hồn vui sao đặng?
Lại nhớ t́nh riêng dạ héo ṃn...
Lẽ thường tớ cũng mơ mộng chứ!
Phận mỏng cho nên vuột khỏi tay
Ôm buồn bởi đă gieo mầm ái
Trông người,tớ thấy mắt cay cay...
|