HẠ BUỒN
Hạ nồng vắng gợi nỗi buồn dai
Lắng đọng trang thơ tiếng thở dài
T́nh thắm thiết t́nh đà ái ngại
Mộng say đắm mộng đă tàn phai
Nắng hồng chợt tắt duyên hờn măi
Áo trắng thôi bay dạ nhớ hoài
Kẻ ở đầu sông người cuối băi
Muốn t́m tri kỷ biết t́m ai!
.....Thanh Huy.....
CHỚ NÓNG DAI
(Họa đảo vận)
Không biết tôi buồn bởi nhớ ai ?
Mà đêm thao thức dạ ưu hoài
Người em áo trắng ḷng lưu măi
Hàng phương bông hồng dạ chẳng phai !
Những tháng mát trời ôi quá khoái
Bao ngày hè nóng nản dài dài
Qua rồi tuyết lạnh người tê tái
Mong hạ năm nầy chớ nóng dai
.....LEHONG.....