628. CANH CÁNH NỖI NIỀM
Gian khổ tột cùng tưởng đă yên,
Thế t́nh sau trước vẫn y nhiên.
Biển Đông sóng uất dâng cuồn cuộn,
Ải Bắc gíó cuồng cứ đảo điên.
Non cũ đàn hồng buồn lóp lớp,
Ngàn xa bầy lạc hận triền miên.
Si mê tham bạo thiên thu lụy,
Canh cánh niềm chung quyện nỗi riêng..
Diệu Tri
D̉NG GIỐNG TIÊN RỒNG
Từ khi lập quốc chẳng ngày yên
Hổ báo lắm le xực tự nhiên
Phía Bắc ḷng thù giăng tựa sói
Đầu Nam họng cướp rống như điên
Biển Đông dậy sóng ch́m quân giặc
Biên giới bom ḿn phá giấc miên
Đất Việt hùng anh muôn đời vững
Tiên Rồng sáng chói cơi trời riêng
HANSY