689. NHỚ MẸ
Vắng mẹ ḷng con quá xót sâu
Về nơi chín suối gởi bao sầu
Đêm đêm trở giấc hoài nơi cũ
Sáng sáng giật ḿnh vọng chốn sau
Cưỡi hạc gió hờn vương khắp nẻo
Quy tiên mây xám đẫm u màu
Công ơn chưa trả tâm thao thức
Khắc khoải giữa hồn lả chả châu
HANSY
NHỚ MẸ
Dưỡng dục công ơn nghĩa thật sâu
Ra đi để lại biết bao sầu
C̣n cha c̣n mẹ con sung sướng
Mất cội mất nguồn lệ thảm châu
Gia tộc t́nh thâm nay lẻ bóng
Gia nương quạnh quẽ bạc phai màu
Ân t́nh dưỡng dục xin khắc cốt
Măi măi ghi ḷng đến tận sau
Nga
NHƯ NƯỚC TRONG NGUỒN
Nghĩa ân của mẹ lắm thâm sâu
Người mất ḷng đau buốt thảm sầu
Bú mớm ngày thơ như giọt ngọc
Áo cơm tuổi lớn tựa hàng châu
Gia đ́nh chăm sóc thân c̣m cơi
Công việc luân phiên tóc bạc màu
Mẹ hỡi sao đành đi biệt thế
Bơ vơ con trẻ tận ngày sau
HANSY