691. Duyên phận
Khắc khoải tàn đêm, chữ ái t́nh
Pḥng Loan đơn lẽ một thân ḿnh
Sao c̣n giận măi ḷng vương vấn
Để thấy sầu hoài … lệ ứa quanh
Cứ nhớ, nhớ chi cho khổ năo
Muốn quên, quên măi … chịu làm thinh
Duyên t́nh luẩn quẩn hành ta măi
Thôi bỏ để t́m ánh sáng minh
Nga
T̀NH SẦU
Gieo sầu chi măi một ân t́nh
Tha thắt ngày đêm chỉ khổ ḿnh
Kỷ niệm vương mang t́m trăm lối
T́nh yêu lắng đọng dội ngàn quanh
Mùa thương dấu ái không c̣n mặn
Tháng mộng luyến ân đă lặng thinh
Người hỡi thôi đừng về thăm nữa
Để ḷng ta được lóe b́nh minh
HANSY