719. T̀NH THƠ
Lời thương ta gởi nỗi niềm trông
Gói cả mùa xuân thắm sắc hồng
Gió hát lao xao ru thảm cỏ
Nắng cười rực rỡ trải tầng không
Chút t́nh tri kỷ ḷng như nhất
Một cơi thi thư dạ hiệp đồng
Khoảng cách xa xôi nào cản nổi
Ḥa thơ khúc ấy măi chờ mong
HANSY
T̀NH KHẮC KỶ
Mùa xuân trải thảm đỏ chờ trông
Góp nhặt về đây những nụ hồng
Ủ chín hồn hoang trong ngơ vắng
Phơi bày nẻo ư giữa trời không
Sáng soi nguồn cội từ chân lư
Che kín ngàn sương nỗi bất đồng
Gửi bạn chia đôi t́nh khắc kỷ
Cho dù hư ảo vẫn hoài mong.
LÊ VI
MONG
Nỗi nhớ trào dâng giữa ngóng trông
T́nh ơi xuân thắm rạng môi hồng
Bâng khuâng hồn mộng nào ai tỏ
Xao xuyến tim ḷng biết ấy không
Giọt nắng hong ngời ngân dạ luyến
Hạt mưa ấm dậm họa tâm đồng
Mùa trăng về sáng đường xưa cũ
Nối lại tâm t́nh thỏa ước mong
HANSY